Hành Trình Huyền Thoại Phần 2
» Thể loại: Truyện Dài» Đăng lúc: 28/07/16 11:14:17
» Post by: Admin» Lượt xem: 152337 Views
Nói xong cô ta nhấn vào một chiếc nút màu vàng trên bản điều khiển trước mặt, chỉ thấy trên những chiếc màn hình không gian phía trước hiện lên dòng chữ: " Kích hoạt bẫy!"
.....................................
Trở lại với đám người Shen.
Sau khi đào hố thoát khỏi cái bẫy chết người của Leo, đám người Shen dễ dàng đưa Akali thoát ra bên ngoài biệt thự của Sagittarius mà không gặp bất kì một sự cản trở nào.
Lúc này bọn họ đang ở một con hẻm vắng vẻ để xem xét tình trạng của Akali, từ lúc thoát ra khỏi đó đến giờ thì tình cảnh của Akali vẫn không chút khá hơn, sắc mặt cô trắng không còn tí máu, chân tay mềm nhũn ra không tí sức lực.
Master Yi có thâm niên lâu năm, được chứng kiên rất nhiều loại bệnh nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy thấy được tình trạng lạ đến thế này trên người Akali, ông lắc đầu nhìn Lee Sin nói:
- Ông thấy sao? Tôi thực sự không thể xác định được cô ấy đã bị dính phải bùa chú hay là một loại lời nguyền gì.
Lee Sin cũng đồng tâm trạng cùng với Yi, ông lắc đầu nói:
- Tôi cũng vậy, tạm thời chỉ mới có thể xác định cô ấy bị một cú shock cực kì khủng khiếp ảnh hưởng đến não bộ. Sau đó linh hồn cũng bị tổn thương nên khiến cơ thể thành ra như vậy, e rằng phải có cả Soraka lẫn Karma ở đây thì mới có thể biết cách chữa trị cho cô ấy.
Kennen bên cạnh lo lắng đứng thẳng dậy gấp rút nói:
- Vậy còn chần chừ gì nữa? Chúng ta lập tức đưa Akali về Ionia ngay đi!
Shen thở dài nói ngay:
- Muốn quay về Ionia lúc này e rằng không dễ, Piltover đã trở thành chiến trường rực lửa, đâu đâu cũng là kẻ địch của chúng ta, muốn rời khỏi đây lúc này rất khó khăn.
"Ha...ha...ha...."
Đột nhiên một giọng cười có phần đáng sợ vang lên ngay sau lưng đám người Shen, khi quay lại ánh mắt của tất cả mọi người đều tỏ ra kinh ngạc. Đám người không mời mà xuất hiện kia chính là những kẻ đến từ Noxus bao gồm Darius, Draven, Swain, Riven.
Sự xuất hiện của những kẻ này khiến cho đám người Shen cảm thấy vô cùng lo lắng. Shen ra dáng thủ lĩnh đứng ra phía trước, ánh mắt sắc lạnh nhìn Darius nói:
- Các người muốn gì?
Darius nhếch môi, khuôn mặt trước sau như một đầy lạnh lẽo nói:
- Muốn gì thì các người phải hiểu chứ? Tinh anh của Ionia đều ở đây thì ta có nên ra tay để dẹp yên hay không?
- Muốn đánh nhau?
Kennen và những người khác ngay lập tức sẵn sàng chiến đấu, Zed nhìn sang Wukong nói:
- Wukong, cậu lúc nãy sử dụng quá nhiều sức lực để đào đường hầm cho chúng tôi, nếu đánh nhau lúc này cậu sẽ gặp bất lợi, hay cứ ở phía sau bảo vệ Akali. Chúng tôi sẽ xử lý bọn chúng.
Wukong là một con khỉ thông minh, cậu ta hiểu được vấn đề bản thân lúc này là vì sử dụng quá nhiều sức cho việc đào đường hầm nên nếu có đánh nhau lúc này chỉ đem lại rắc rối cho bọn họ mà thôi, nhanh chóng gật đầu đỡ lấy Akali lên vai nhảy lùi về phía sau với một khoảng cách an toàn.
Lee Sin, Yi, Shen, Zed, Kennen, năm ánh mắt đầy sát ý nhìn thẳng vào đám người Darius.
Draven cười ha hả xoay xoay chiếc rìu tự chế trên tay mình nói:
- Nhìn cảnh này làm tao nhớ lại những ngày tháng xưa quá! Cơ thể tao đang nóng như lửa đây! Lại đây.
" Bão sấm sét"
" Vô Ảnh Bộ"
" Tuyệt Kĩ Alpha"
" Vô Ảnh Cước"
" Phân Thân Bóng Tối"
Một cuộc chiến khác ở Piltover lại nổ ra. Chắc mọi người đều thắc mắc không biết tình trạng Yasuo lúc này thế nào?
Quay trở lại đống đổ nát của căn phòng mà đám người Shen đã thoát ra, cạnh đó một bóng người trong bộ dáng rách nát đang cố gắng đứng giữ thăng bằng trên mặt đất, cánh tay phải của anh ta được một cột chặt vào bên trong người, từ trên vai chảy xuống những dòng máu đỏ thẫm.
Ở trên đầu vai còn thấy một chút xương trắng lòi ra, nếu như không nhầm thì cánh tay phải của anh ấy đã bị gãy.
"John...giờ cậu ở đâu?"
• Chương 32: Bí Ẩn Nghi Thức Cổ
"A"- Một tiếng rên khẽ vang lên trong cuống họng của Yasuo, cánh tay phải của anh ta đã bị gãy trong lúc thoát khỏi căn nhà kia nên bây giờ vô cùng đau đớn. Yasuo phải cố gắng kiềm nén toàn bộ cái cảm giác khó chịu đó lại đảo mắt nhìn quanh như muốn tìm ra được một vị trí mình cần đến.
- Ô, ở đây sụp cả rồi!
Bất ngờ một giọng nói của phụ nữ vang lên ở trên bầu trời, ánh mắt của cô ta nhanh chóng dừng lại chỗ của Yasuo. Bốn con mắt nhìn nhau, không khí xung quanh như bị bóp nghẹt.
Cô ả kia nhếch môi nói:
- Không ngờ bẫy mà Leo tạo ra cũng không được mạng của ngươi.
Ánh mắt của Yasuo đầy vẻ oán độc nhìn cô ả có đôi cánh bay trên không kia, giọng nói lạnh như băng vang lên:
- Đừng nhiều lời, muốn đánh nhau thì cứ tới. Đừng nghĩ rằng ngươi là phụ nữ thì ta sẽ nhường.
Cô ả kia hơi trợn mắt lên, sau đó cười ha hả khoái chí chỉ thẳng vào Yasuo mà đáp:
- Được, gan ngươi to lắm mới dánh thách thức Aries ta đây, để xem cái thân tàn phế kia có thể làm được chuyện gì.
Ả nói xong lập tức phóng người lao đến, đôi tay hóa thành trảo sắc nhọn như có thể xuyên thủng mọi vật cảng, tiếng rít gió vang lên làm lạnh cả xương sống. Gió từ đôi cánh sau lưng ả ta đập lên liên tục tạo thành những cơn cuồng phong đầy mãnh liệt.
Yasuo đưa thẳng kiếm ra trước mặt, một nụ cười kì lạ hiện lên, miệng của anh ta lẩm bẩm:
- Dù có sử dụng một tay ta cũng đủ sức hạ ngươi.
Vừa nói xong cả cơ thể Yasuo bỗng nhiên bùng phát năng lượng đầy dữ dội, mọi oán hận lúc này của Yasuo đều truyền vào thanh kiếm đang cầm trên tay. Nguồn năng lượng bừng bừng bốc lên như bao phủ lấy toàn bộ của thể Yasuo, máu tóc dài vốn được cột lại gọn gàng nay cũng xỏa ra bồng bềnh trong luồng năng lượng đang bành trướng kia.
"Chíu"
Ánh mắt của Yasuo bỗng bắt ra hai tia sáng màu bạc, lưỡi kiếm trước mặt cũng rực rỡ vô cùng.
- Để ta cho ngươi thấy sức mạnh thực sự của Phong tuyệt kĩ trong truyền thuyết Ionia. Thứ kiếm thuật được xếp ngang hàng với Tinh Linh kiếm của đại sư Lito.
Aries đang đà tiến công bỗng nhiên cảm thấy toàn thân lạnh lẽo vô cùng, một cảm giác sợ hãi không tên tràn ngập tâm hồn. Không hiểu sao trước mắt cô lúc này, khi nhìn thấy Yasuo cứ như nhìn thấy một tử thần đang khao khát săn mồi, vô cùng đáng sợ.
Nhưng vì thế công đã thi triển, Aries không còn đường lui nên quyết tâm dồn toàn bộ sức mạnh của mình vào một chiêu này, uy lực nhanh chóng đẩy lên mức cực điểm.
"Rống"
Như một tiếng quái thú gào rống đầy giận dữ, Yasuo vung kiếm phóng thẳng về phía trước, trực tiếp đón đầu công kích của Aries. Sức mạnh của Yasuo ngày một bành trướng, chỉ trong tích tắc một con lốc xoáy đầy hung tợn phá hủy toàn bộ thế công của Aries sau đó hút cô ta vào bên trong cơ lốc ấy.
"Rống rống"
Ở bên trong cơn lốc, Aries sắc mặt tái mét không còn chút máu, lúc này cô vô cùng kinh hãi, cảm tưởng rằng Yasuo không phải con người, mặc dù anh ta chỉ có thể sử dụng một cánh tay nhưng nhường như sức mạnh vẫn không có chút nào suy giảm.
"Cuồng Bạo"
"Phẫn Nộ"
"Oán Hận"
Đều là cảm xúc của Yasuo đang truyền vào thanh kiếm của mình, lốc xoáy xoay liên tục mỗi lúc một mạnh, còn Yasuo, cứ như cơ thể của mình chính là lốc xoáy ấy vậy. Anh ta bất ngờ xuất hiện bên cạnh Aries, kiếm vung lên chém xuống không chút thương tình, đường kiếm sắc bén chém thẳng vào giữa ngực của cô ả. Máu bắn ra cũng nhanh chóng bị con lốc cuống đi.
"Á"
"Rống"
Tiếng hét của Aries hòa lẫn với tiếng gào rống của cơn lốc....
Toàn bộ khuôn viên xung quanh bị phá hủy bởi sức mạnh đầy đáng sợ của Yasuo.
Gió đã ngừng...cơn lốc đã biến mất.
Trên mặt đất là một bãi hoang tàn do cơn lốc đầy đáng sợ kia để lại, không thấy thân xác của Aries ở đâu, chỉ thấy trên mặt đất vẫn còn rất nhiều lông từ đôi cánh của Aries vẫn còn dính đầy máu.
Yasuo bước từng bước tập tễnh rời khỏi khu vực ấy, anh ta đang cố gắng hướng về phía mà anh ta cho rằng ở đó sẽ tìm được người anh em của mình.
.........................
Lâu đài thủy tinh, ngoài cảng Piltover.
Ralaw điềm tĩnh ngồi nhìn toàn bộ những chuyện đang diễn ra ở Piltover, nụ cười của hắn đầy vẻ hứng thú. Bỗng nhiên giọng nói đầy yếu ớt của Sally vang lên:
- Rốt cuộc mục đích thực sự của ngươi là gì? Ta đã lặng lẽ theo dõi và tìm hiểu các kế hoạch của ngươi trong suốt hai năm qua. Ta biết được kế hoạch xây dựng tòa lâu đài thủy tinh này của ngươi ở cảng Piltover, ta đã nghi ngờ và sao chép lại một bảng y nguyên bản thiết kế của tòa lâu đài này. Ta đưa cho những kĩ sư và pháp sư giỏi nhất của học viện ma pháp nghiên cứu, thật bất ngờ khi tất cả bọn họ đều nói rằng tòa lâu đài này vốn là một hệ thống được thiết kế theo lối cổ đại, mục đích là thực hiện một nghi thức hồi sinh kẻ đã chết. Rốt cuộc là ngươi muốn hồi sinh ai? Không lẽ là chúa tể hư không sao?
Ralaw liếc sang nhìn cô gái đang bị đóng đinh chặt trên cột, sau đó hắn cười ha hả đáp:
- Cô đúng thực rất giỏi, thật đáng tiếc vì cô không phải là thuộc hạ của ta. Được, nếu cô đã tìm hiểu đến như thế rồi thì ta cũng không cần thiết phải dấu làm gì. Không sai, ta tạo nên tòa lâu đài này mục đích không ngoài việc muốn hồi sinh một người. Cô có nhìn thấy khối đá thủy tinh đặt ở giữa phòng không? Đấy không phải vật trang trí mà là thứ chứa thân xác của kẻ mà ta muốn hồi sinh.
- Sao!?
Sally kinh ngạc vô cùng nhìn khối đá ở giữa căn phòng, lúc đầu cô cứ tưởng đấy chỉ là vật trang trí nhưng không ngờ đấy là thứ chứa đựng thân xác của kẻ mà Ralaw muốn hồi sinh.
Sally lắc nhẹ đầu nói:
- Ralaw, ngươi đừng tự tin thế. Theo như những gì các vị giáo sư ở học viện ma pháp có nói lại thì để thực hiện nghi thức hồi sinh cần có ba thứ dẫn. Ba thứ này theo như các vị giáo sư ở đó nói là vốn dĩ không hề tồn tại.
- Ngươi nghĩ vậy sao?
Ralaw đứng dậy tiến đến cạnh Sally, ánh mắt thâm độc nhìn khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch không tí máu kia cười nói:
- Đó là vì mấy lão già ấy kiến thức nông cạn, vốn dĩ ba thứ vật dẫn để kích hoạt nghi thức đều tồn tại nhưng trước giờ chưa ai có thể tìm kiếm được nó. Để ta khai thông bộ não cho ngươi biết ba thứ vật dẫn ấy là gì: Thứ nhất là oán hận, thứ hai là thân xác hiến tế, thứ ba là một nguồn năng lượng khổng lồ.
Sally nghe vậy lẩm bẩm lại ba thứ mà Ralaw nói, khuôn mặt cô hiện lên sự kinh hãi nhìn hắn.
Ralaw nhìn gương mặt của Sally biết cô đã đoán được nên gật đầu nói tiếp:
- Không sai, oán hận chính là thứ ta đang làm ở Piltover, ngươi nghĩ xem các kĩ sư và nhân công xây dựng ở lâu đài này đều bị ta giết và biến thành những thây ma thì bọn chúng sẽ cảm thấy thế nào? Việc tiếc lộ John là chúa tể hư không thì thái độ của người dân sẽ thế nào? Việc quân cách mạng tấn công vào Piltover và sự phản kháng của cảnh binh thì thái độ sẽ thế nào? Toàn bộ sự oán hận ấy đều được tòa lâu đài này hấp thụ. Giờ đây nó chỉ còn thiếu một chút nữa là đủ, và một chút này ta nghĩ rằng một khi hắn ta đến đây sẽ nhanh chóng làm đầy nó.
- Ngươi bảo là anh John!
Ralaw cười ha hả tiến lại bên cạnh khối đá thủy tinh giữa phòng nói:
- Khi hắn ta thấy người mình yêu bị ta hành hạ ra nông nỗ này thì sự thù hận của hắn sẽ rất kinh khủng e rằng sẽ vượt cả dự liệu của ta, mà như vậy thì quá tốt phải không ha ha ha....
- Tên khốn!
Sally nghiến răng mắng chửi, tất cả kế hoạch mà Ralaw vạch ra thực sự quá mức hoàn hảo, không một chút gì gọi là sai sót từ đầu cho đến cuối.
Ralaw tiếp tục nói:
- Vật dẫn thứ hai chính là cần một kẻ để hiến tế, kẻ này tất nhiên không phải người thường, mà là một con người có tấm lòng trong sáng thánh khiết. Lúc đầu ta còn lo lắng vì sẽ không biết kiếm kẻ đó như thế nào nhưng thực sự ta đã rất may mắn khi bắt được ngươi...ha...ha...vật hiến tế là ngươi đó.
Sally run nhẹ không nói, ánh mắt nhìn về phía xa thầm mong rằng John đừng đến, bởi cô biết nếu John không đến thì kế hoạch của Ralaw sẽ không thể nào thành công được...thế nhưng điều này lại quá trái thực tế....
- Vật dẫn thứ ba người nhắm đến chính là nguồn năng lượng khổng lồ được dấu bên trong thứ vũ khí cổ đại bên trong Piltover, đúng chứ? Bởi theo như ta biết thì cho dù có lấy hết toàn bộ sức mạnh của các pháp sư trên Valoran này cũng không thể đủ để vận hành thứ nghi thức nghịch trời đất này.
Ralaw gật đầu cười khoái chí đáp:
- Cô thật thông minh, không sai đâu, vật dẫn thứ ba chính là nó. Chỉ tiếc rằng đám nhóc kia đang cố gắng ngăn cản kế hoạch này nhưng bọn chúng đâu hay biết rằng bọn ta đã cài đặt hệ thống tự động khai hỏa, dù có làm gì thì chỉ cần đúng thời điểm thứ vũ khí ấy sẽ lập tức bắn về hướng này. Ha...ha...kế hoạch của ta khi đó sẽ thành công và không ai có thể ngăn cản ta được cả.
Sally trừng mắt đầy phẫn nộ, cô nghiến răng đáp:
- Không! Ta sẽ không để ngươi thực hiện kế hoạch ấy đâu, ta sẽ ngăn cản ngươi lại, dù cho có phải chết đi chăng nữa. Á...á....
Sally liên tục vùng vẫy để thoát khỏi sự kiềm hãm của những cây đinh sắc, máu lại một lẫn chảy ra, ánh mắt của đầy đáng sợ khi nhìn về phía Ralaw.
Sắc mặt Ralaw vẫn vô cùng bình tĩnh hắn lắc đầu đáp:
- Không ích gì đâu, những cây đinh đang ghim trên người cô có khả năng khống chế sức mạnh phép thuật bên trong. Không có sức mạnh phép thuật, cô dù có cố đến mấy cũng không thể thoát được.
"Á"
Sally hoàn toàn bỏ ngoài tai những gì Ralaw đã nói, cô hét lên liên tục cố sức thoát khỏi những cây đinh đang ghim trên cơ thể mình.
• Chương 33: Đại Chiến Với Ralaw
- Những lời ngươi nói là có ý gì? Ta thực sự không hiểu.
- Ha...ha....
Ralaw ôm mặt cười một cách điên cuồng hắn xoay người nhìn ra bầu trời phía bên ngoài mà nói:
- Có nói với cô thì cô cũng không thể hiểu được đâu...thôi thì cứ ngồi đấy chờ đến lúc trở thành vật hiến tế cho ta đi. Ồ, mau nhìn đi, tên kia đang làm gì thế kia...hắn đang dẫn toàn bộ người thân của các tên kĩ sư bị ta biến thành thây ma tiến vào thành phố sao? Vậy là quân cách mạng và chính quyền Piltover đã bắt tay...ha...ha...điều này thực quá thú vị.
Vừa nói Ralaw vừa chỉ vào hình ảnh trên những chiếc màn hình không gian trước mặt, đúng như hắn ta đã nói, quân cách mạng và phía Piltover đã tạm thời hợp tác với nhau có thể là nhờ vào khả năng thuyết phục người khác của Peter đã khiến Vi chấp nhận. Lúc này Peter đang dẫn theo những người dân Piltover có người thân làm việc tại tòa tháp ngoài biển kia tiến vào thành phố để ngăn cản lũ thây ma.
Bằng sự giúp đỡ từ cảnh binh Piltover đám thây ma khắp thành phố nhanh chóng được dẫn dụ về phía quảng trường trung tâm, tại đó một vòng tròn được tạo nên từ những người dân Piltover mà Peter cùng với đám người Vi dẫn vào bao vây toàn bộ đám thây ma ở bên trong.
Những tiếng gào rú thê lương cứ nối tiếp nhau vang lên từ chính lũ thây ma kia, không một gã nào có ý định lao ra tấn công người dân Piltover. Bọn chúng cứ như những bức tượng đá, chỉ biết đứng một chỗ mà gào rống, nếu để ý kĩ hơn thì có thể thấy, cơ thể của bọn chúng đang run lên.
Vi cùng với những người khác đứng bên ngoài vô cùng kinh ngạc, đám thây ma đầu cuồng chiến lúc đầu đây sao? Bây giờ tại sao bọn chúng lại trở nên nhút nhát đến thế?
Peter nhìn vào đám thây ma đang run lên ở giữa sự bao vây của những người dân Piltover kia mà nói:
- Vì đó là tình thân, là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trên thế giới này, dù có thế nào đi chăng nữa thì thứ tình cảm ấy vẫn không thể bị hủy diệt. Đám thây ma mà cô thấy thực chất là những người công nhân kĩ sư trước đây của Piltover, bọn họ có gia đình và giờ đây chính thứ đó đã khiến một chút lý trí của con người còn sót lại trong bọn họ nổi lên.
"Hú..hú...grao...gráo"
Ngay sau đó những tiếng gào rống đầy đáng sợ từ đám thây ma kia nối tiếp nhau vang lên, từng tên một ngã xuống mặt đất, cả cơ thể hóa thành tro bụi, những linh hồn người đã chết được giải phóng. Nụ cười mãn nguyện của họ nhìn những người mình thương yêu còn sống khỏe mạnh, những lời dặn dò trước khi ra đi khiến cho toàn bộ người thân của họ ở xung quanh phải bật khóc đầy đau thương.
Tiếng oán thán không dứt làm lòng người não nề.
Thế nhưng không ai ở đấy nhận ra rằng, cứ mỗi một tên thây ma chết đi, mỗi một tiếng khóc than của những người dân kia vang lên chính là thứ oán hận mà tòa lâu đài này đang điên cuồng hấp thụ.
"Phùng"
Một dải năng lượng lập tức bành trướng, lấy tòa lâu đài làm trung tâm, mặt biển xung quanh lập tức chấn động dữ dội, gió bắt đầu thổi lên đầy hung tợn.
- Ha...ha... Tuyệt vời! Tuyệt vời! Cuối cùng thì oán hận mà ta cần đã có gần đủ...
Vừa dứt lời, Ralaw lập tức vung tay, năng lượng của hắn huyễn hóa thành một cánh tay bóp chặt lấy cổ của Sally nhất bổng cả người cô lên, hắn nhìn cô mà nói:
- Cô nên hãnh diện vì đã trở thành kẻ hiến tế cho sự sống mới của ngài ấy.
Nói xong, Ralaw ném Sally về phía tảng đá thủy tinh đặt giữa phòng, tảng đá thủy tinh ấy bỗng nhiên hóa thành hàng trăm mảnh nhỏ giam Sally vào giữa. Giống như một chiếc lồng đầy ma thuật, Sally hoàn toàn bị trói buộc ở trung tâm mà không thể động đậy.
"Á"
Từ hàng trăm những viên đá thủy tinh nhỏ đang bao vây bên ngoài ấy, bắn ra hàng trăm tia sáng vào cơ thể yếu ớt không còn sức chống cự kia. Sự đau đớn hiện lên rõ ràng trên khuôn mặt trắng bệch vì mất máu quá nhiều.
Ralaw ánh mắt đầy vẻ điên cuồng nhìn những tia sáng đang bắn vào người Sally mà nói:
- Những tia sáng này liên kết linh hồn và thể xác của cô vào tòa lâu đài này, những oán khí mà nó hấp thụ sẽ nhanh chóng chiếm lấy toàn bộ linh hồn trong sáng bên trong của cô. Rất nhanh thôi, cô sẽ trở thành cơ thể mới cho ngài ấy hồi sinh...
"Ralaw!"
Tiếng hét của Sally vang lên dầy vẻ đau đớn, cô căm hận hắn ta đến cực điểm, những tia sáng từ những mảnh thủy tinh nhỏ kia như đang thiêu đốt cơ thể của mình.
"Ralaw!"
Lại một tiếng hét nữa vang lên, nhưng đấy không phải là tiếng hét của Sally mà là một giọng nói khác.
"Bùng"
Một góc tòa lâu đài nổ tung, ở đó chỉ còn lại chút xác vụn của một chiếc tên lửa. John từ bên trong đám khói bụi bước ra, ánh mắt đầy đáng sợ nhìn Ralaw, đôi bàn tay nắm chặt, những chiếc móng tay nhường như có thể đâm xuyên qua cả da hắn.
Ralaw nhìn John xuất hiện trước mắt mình, hắn cười ha hả nói:
- Không ngờ ngươi lại đến sớm như vậy. Ta cũng có hơi chút bất ngờ đấy!
John đáp lại sự đùa cợt của hắn ta là giọng nói đầy vẻ giận giữ, ánh mắt như có thể bắn ra lửa đáp:
- Thả cô ấy ra!
Ralaw cười ha hả lắc đầu:
- Muốn thả cô ta ra sao? Không được? John à, ngươi nên biết rõ một điều cô ta sẽ trở thành vật hiến tế đấy, làm sao có thể thả ra được kia chứ?
- Hiến Tế!?
John cảm thấy vô cùng khó hiểu, đúng thực là hắn vẫn chưa biết gì về chuyện này, nhưng với kinh nghiệm của mình việc hiến tế một con người thì chỉ có hai khả năng: Một là muốn hồi sinh một kẻ nào đó, hai là để thi triển một loại ma thuật nào đó bị cấm. Chỉ tiếc rằng cả hai đều đúng.
Ralaw gật đầu bình tĩnh trả lời:
- Không sai! Là hiến tế, điều ta muốn chính là hồi sinh một kẻ có thể giúp ta thực hiện giấc mộng bá chủ thế giới. Một nghi thức cổ đại bị cấm và bị lãng quên hơn ngàn năm. Và cô ta chính là thứ ta cần, John! Ngươi đến muộn rồi, mọi thứ đã kết thúc.
- Khốn kiếp! Ta sẽ không tha thứ! Tuyệt đối không tha thứ với những gì ngươi đã làm với cô ấy.
- Được lắm! Lại đây nào, cho ta xem sức mạnh của một kẻ đã được xưng tụng như một chiến binh huyền thoại.
"Á"
John hét lớn lên một tiếng, toàn bộ cơ thể hắn nhanh chóng bùng cháy năng lượng hư không đầy dự dội, sự oán hận, giận dữ đều được đẩy đến đỉnh điểm và tất cả đều được tòa lâu đài này hấp thụ triệt để. Chẳng mấy chốc năng lượng đã vượt giới hạn.
- Ha...ha....tuyệt vời, đúng là thứ oán hận mãnh liệt, còn hơn ta tưởng tượng...ha...ha...
John phóng như một mũi tiên lao thẳng vào Ralaw, nấm đấm mạnh mẽ chứa đầy năng lượng hư không đánh ra. Ralaw tránh sang một bên. John lại tiếp tục xoay người tung ra một cước chứa đầy năng lượng hư không. Lần này Ralaw không tránh được, hắn ta buộc phải để hai tay phía trước đỡ lại một cú đá mạnh mẽ của John. Cả cơ thể của Ralaw lùi lại chừng vài bước chân, không kịp để hắn ta lấy chút cơ hội phòng bị, John xuất hiện ngay trước mặt Ralaw, liên hoàn đấm bạo liệt mạnh mẽ đầy cuồng bạo.
"Chết đi!"
John gầm lên một tiếng, từ hai lòng bàn tay bắn ra một dảy năng lượng hư không đầy khủng khiếp đánh thẳng vào cơ thể của Ralaw.
"Ầm"
Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, cả tòa lâu đài rung lắc nhưng tuyệt đối không bị tổn hại.
"Ngươi chỉ có chừng đó thôi sao?"
Giọng nói của Ralaw vang lên từ bên trong đám khói trước mặt, hắn ta bước từ từ ra bên ngoài, chỉ có bộ áo khoác bên ngoài là bị phá nát ra còn lại cơ thể hắn không một chút trầy xước, một nụ cười đầy kêu ngạo nhìn John mà nói tiếp:
- John...con trai của Malzahar, kẻ đã dẫn đầu các chiến binh của Valoran chống lại quân đoàn Hư Không mạnh gấp mười lần quân đội khắp Valoran cộng lại. Ta muốn xem xem sức mạnh của người lớn đến thế nào trước khi tiêu diệt ngươi. Nhưng xem ra ta đã nhầm!
John gào lên một tiếng đầy phẫn nộ, luồng năng lượng hư không bên ngoài cơ thể lại bùng cháy dữ dội, Hư Vô Bộ Pháp thi triển nhanh đến cực điểm lao vào tấn công Ralaw.
Một nụ cười khinh thường hiện lên trên môi của Ralaw, hắn lẩm nhẩm:
- Hư vô bộ pháp của Kassadin, đối với người khác thì đấy là tốc độ bất bại nhưng đối với ta đấy chỉ là thứ trẻ con. Để ta cho ngươi thấy thứ sức mạnh mà ta được nhận từ người đó.
Vừa nói xong cả cơ thể hắn tỏa ra thứ ánh sáng hắc ám đầy khủng khiếp, vụt vụt vài tiếng vang lên, Ralaw tốc độ nhanh hơn John một bậc liên tục tấn công vào cơ thể của hắn.
"Rầm"
Ralaw đạp John một phát thật mạnh, khiến cả cơ thể hắn rơi xuống sàn, một tí máu bắt đầu chảy ra từ miệng, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi, vốn dĩ cứ nghĩ hư vô bộ pháp là thứ có tộc độ nhanh nhất ra nhưng thật không ngờ Ralaw còn sở hữu thứ tốc độ còn khủng khiếp hơn.
- Thấy rồi chứ, thứ tốc độ của ta được gọi là "Tia Chớp" là thứ tốc độ nhanh nhất trên thế giới, Hư vô bộ pháp của ngươi còn kém rất xa...
Nói xong hắn ta lao vào điên cuồng đấm đá, dẫm đạp vào người của John với tốc độ chóng mặt, trung bình cứ một giây hắn lại tung ra tổng cộng 300 cú đấm 208 cú đá và hàng trăm các đòn thế khác vào người của John. Nếu không ngờ có lớp năng lượng hư không bên ngoài bảo vệ thì cơ thể hắn giờ đây không khác gì một đống thịt băm.
- Hừ! Ngươi cũng chỉ có vậy!
Ralaw xoay người tiến đến gần chỗ giam cầm Sally thì từ phía sau lưng hắn, những tiếng rên phát ra từ miệng của John vang lên, ánh mắt của Ralaw thể hiện sự kinh ngạc, hắn xoay đầu lại nhìn. John đang cố sức gượng dậy, với một ý chí vô cùng mạnh mẽ.
- John! Đừng cố.
Ở một bên góc, Razer vẫn bị giam trong chiếc lồng sắt trước đó. Đến bây giờ nó vẫn chưa tìm ra cách để thoát khỏi chiếc lồng ấy. Suốt trận chiến nó chỉ có thể im lặng ở một mà nhìn, không dám gây ra bất cứ một tiếng động nào làm John phải phân tâm. Thế nhưng nhìn những vết thương trên người hắn lúc này Razer đã không thể nào kiềm chế được phải hét lên.
Ralaw nhìn John đang cố sức đứng dậy, một vẻ mặt vô cùng chán ghét hiện lên, hắn nói:
- Những kẻ như ngươi ta đây vô cùng căm ghét, cái ý chí và sự lỳ lợm ấy khiến ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
John lau đi vết máu trên miệng của mình, hắn cười nhẹ nhìn Ralaw nói:
- Ta sẽ cho ngươi nếm mùi lễ độ.
- Con chuột nhắt! Ngươi nghĩ có thể ngăn cản được ta sao? Ta sẽ gửi ngươi xuống địa ngục và ở đó ngươi phải hối hận vì đã ở đây.
Ralaw nghiến răng nhìn John đầy tức giận mà nói.
John cũng cười nhạt, giọng nói lạnh như băng đáp:
- Ta là một kẻ rất cứng đầu đấy, muốn hạ được ta e rằng không dễ chút nào đâu.
- Hi vọng ngươi sẽ không để ta thất vọng.
Ralaw cười tàn nhẫn, tay phải hắn ta chỉ về phía John: "Keng" âm thanh kim loại vang vọng khắp trời đất.
- Cái gì?
Hai mắt John phát ra hai tia màu tím.
Tay phải của Ralaw ánh sáng chói lóa, một thanh trường kiếm ánh sáng lấp lánh đang từ từ ngưng hình, dần hóa thành thực thể.
- Đây là...?
John tỏ vẻ lo lắng, hắn quả kinh ngạc vô cùng! Ralaw này đúng là không tầm thường, ngón tay của gã đã ngưng tụ nên một thanh kiếm vàng rực khiến John cảm nhận được nét đáng sợ của đối thủ. Nhận ra cảm giác quen thuộc từ thanh kiếm, ba chữ Kiếm Thuật Sephiroth lóe lên trong đầu hắn.
- Ha ha ha... ngạc nhiên lắm phải không?
Ralaw ngửa cổ cười vang, mái tóc dài không gió mà tung bay, thân hình cao lớn phát ra khí thế hùng hồn lúc này gã như một ngọn núi vươn cao sừng sững.
- Đoán ra chưa?
Một tia sáng trong mắt của Ralaw ánh lên lạnh lẽo, cất giọng lạnh tanh:
- Kiếm pháp mà ngươi học được từ Sephiroth trước kia là một bộ kiếm pháp cực kì mạnh mẽ nhưng lại có nhược điểm nếu muốn phát huy đến cực hạn của bộ kiếm pháp này buộc người dùng nó phải sử dụng rất nhiều năng lượng trong người thậm chí là đánh đổi cả mạng sống, thứ càng đánh đổi có giá trị thì sức mạnh của nó càng tăng cao, bởi vậy người bình thường đừng mong sử dụng được. Từ trước đến nay chỉ có những ai cầm được thanh gươm của Sephiroth mới có thể sử dụng được kiếm pháp này một cách hoàn hảo nhất thế nhưng ta lại nghĩ ngược lại, nếu như không cầm được thanh kiếm ấy thì còn cách nào khác có thể luyện được bộ kiếm pháp này hay không, sau đó nhờ sự hỗ trợ từ người đó ta đã nghiên cứu kĩ lưỡng cuối cùng cũng giải được bí mật. Ngươi vừa thấy chính là những gì ta đã luyện được một bộ kiếm pháp dựa trên kiếm pháp của Sephiroth nhưng đã bị loại bỏ toàn bộ nhược điểm. John! Ta nhất định cắt cái đầu ngươi xuống!
John im lặng hồi lâu mới lên tiếng:
- Ngươi là một nhân tài, nhưng không phải thiên tài, còn lâu mới là kì tài! Mặc dù không biết "kẻ đó" mà ngươi muốn nói đến là ai nhưng có thể biết kiếm thuật của Sephiroth và còn có thể giúp ngươi học và khắc phục các nhược điểm của nó thì tuyệt đối không phải kẻ tầm thường. Đấy có phải là kẻ ngươi định hồi sinh lại hay không?
Ralaw cười một cách điên cuồng đáp:
- Không sai!
"Keng keng."
Năng lượng cuồn cuộn bốc ra, một bóng ma ảo ảo xuất hiện sau lưng John, một thanh kiếm được ảo hóa từ năng lượng hư không nhanh chóng xuất hiện trên tay hắn.
- Nếu đã như vậy ta càng không có lý dò gì để người có thể hồi sinh được hắn ta.
Năng lượng hư không cuồn cuộn bốc lên mây cao.
Quanh mình John mờ ảo, giống như có linh hồn bao phủ, luồng năng lượng tà dị lạnh lẽo loáng thoáng kèm theo âm thanh dần dần che khắp không gian.
"Ha ha.."
Ralaw cười nhạt.
"Ầm" một tiếng, người gã dường như bùng cháy, năng lượng hắc ám chớp mắt đã tràn ra, sức mạnh hắc ám khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Hắc kiếm trong tay gã phát ra từng luồng năng lượng đầy chết chóc. Lúc này trông Ralaw không khác gì một sứ giả đến từ địa ngục, vô cùng đáng sợ.
Bề ngoài John có phần giống với Ralaw có thể vì năng lượng hư không màu tím và năng lượng hắc ám màu đen đều có phần tối như nhau tuy nhiên vẫn thấy ở đó có vài phần khác biệt, năng lượng hư không bao quanh cơ thể hắn bừng bừng như ngọn lửa đầy hung hãn, kết hợp với ảo ảnh hư hư thực thực phía sau càng làm cho hắn đáng sợ hơn....